[NAMJIN Fanfic] Nương Theo Mùa Xuân Đi Tìm Cậu / Chương 18: Gặp Gỡ Rơi Quỷ Cánh Trắng
[NAMJIN Fanfic] Nương Theo Mùa Xuân Đi Tìm Cậu
  • Yoongi thuần thục đeo chiếc tạp dề da, kệ nệ bê từng thùng hàng ra bày bán trước cửa kho. Xung quanh sạp của hai vợ chồng hắn, những thương buôn đã tiến vào chợ bằng những xe tải trọng lượng lớn và vài hàng quán cũng đã dậy từ rất sớm, đang rục rịch kéo sạp. Khung cảnh sớm mai nhưng nồng nặc mùi sát khí ở chợ đen vốn quen thuộc như thế, Yoongi chỉ lặng lẽ đưa mắt nhìn mọi thứ một lượt, sau lúc đó châm một điếu thuốc lá hút cho đỡ nhạt miệng.
  • Hắn chưa kịp rít hơi thuốc đầu tiên đã bị một người từ ngoài vào giật lấy. Yoongi nhíu mày khó chịu, toan ngẩng lên trách thì thấy mặt vợ cũng đang đăm đăm nhìn mình vẻ không hài lòng.
  • Hoseok mới đi giao hàng về, cơ thể buổi sáng của anh thơm tho phảng phất mùi hoa cỏ ùa vào đánh lạc cơn thèm thuốc đang nhói lên trong hắn. Thấy Yoongi vẫn đang ngơ ngác nhìn theo từng hành động của mình, sóc nhỏ cho tay vào túi áo lấy ra chiếc kẹo vừa được bà chủ quán tạp hóa đưa, sau đó tùy tiện nhét vào khuôn miệng đang hé mở, khô khốc của người kia. Anh càu nhàu trong lúc khom người xếp lại đống đồ mới lấy về còn lộn xộn.
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Bớt hút thuốc đi, nếu không muốn chết sớm.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Biết rồi mà, mình đừng giận tôi.
  • Yoongi thấy thái độ lạnh nhạt của vợ đối với mình thì có chút chột dạ, hắn sợ không được yêu thương nữa nên ra sức nài nỉ, vòng tay ôm ngang eo vợ kéo vào lòng.
  • Hoseok ngồi trên đùi chồng, nhìn qua cặp mắt long lanh đầy vẻ hối lỗi của con mèo lớn thì có chút nguôi ngoai. Song ngoài mặt hiển nhiên vẫn lạnh tanh, không cảm xúc mà nói:
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Cứ hút cho lắm vào, đợi anh chết rồi tôi đi lấy thằng khác!
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Ấy, em đừng như thế. Thằng nào dám léng phéng có ý đồ với vợ tôi, tôi chém hết.
  • Yoongi rướn cổ hôn lên quai hàm Hoseok để dỗ dành "chồng nhỏ" nguôi giận, cùng lúc đó luồn tay vào trong áo mân mê da thịt mềm mại, âm ấm kia. Mùi hương cơ thể sóc bông ngày càng rõ qua sự cọ sát khi tay hắn sột soạt giao thoa với lớp áo, Yoongi không cưỡng lại được, há miệng cắn nhè nhẹ vào xương quai xanh bên cổ Hoseok, sau đó liếm láp hệt như một chú mèo nũng nịu.
  • 'Chát' - Tiếng tát oan nghiệt vang lên giữa không trung khiến người qua đường cũng không nén nổi tò mò ngó vào xem có chuyện gì. Hóa ra là Hoseok lại đang đánh chồng.
  • Yoongi ôm bên má đỏ rát, bày ra dáng vẻ ủy khuất, quằn quại tưởng chừng như đang bị bạo hành trong lúc Hoseok dứt khoát đứng dậy, đi ra ngoài, miệng không tiếc lời càm ràm:
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Đừng có lấy lòng, em không ngốc như mấy lần trước nữa đâu. Anh còn không nghiêm túc bỏ thuốc, em sẽ ly hôn thật đấy.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Biết rồi mà, suốt ngày đánh tôi! Em chỉ vậy là giỏi thôi!
  • Con mèo lớn cũng đứng dậy, theo vợ ra ngoài sạp hàng, phụng phịu ra mặt. Hắn liếc mắt nhìn tới, tỏ vẻ tiếc nuối khi sóc bông ấy thẳng tay ném túi thuốc lá và chiếc bật lửa hắn mới mua vào thùng rác kế bên, nhưng cũng không dám phản kháng mà chỉ đành nuốt nước bọt xuống cho vơi đi cơn tức.
  • Bên cạnh là hàng đồ khô nhậu cũng đang tất bật bày ra, nghe hai vợ chồng hắn chí chóe, ông chủ Park chỉ đành cười gượng, lắc đầu nói một mình:
  • Ông chủ hàng đồ nhậu
    Ông chủ hàng đồ nhậu
    Khà khà... nhà cậu Min này không lúc nào yên cả, vợ với chồng hai ba hôm lại... ối!
  • Ngay lúc đó, một toán người áo đen xuất hiện choán hết diện tích trước cửa hai tiệm khiến ông Park tối tăm mặt mũi, chỉ kịp la lên một tiếng rồi ngã ra sau vì kinh ngạc.
  • Hoseok vừa đi ra đến nơi, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một vật lớn ngang nhiên bay đến.
  • Min Yoongi biết vợ gặp nguy, lao ra ngay tức khắc. Hắn xoay người, thượng cẳng chân đạp chiếc thùng rác đó chệch khỏi quỹ đạo ban đầu, sau đó ôm lấy cơ thể Hoseok lùi ra sau mình, lo lắng hỏi:
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Em không sao chứ?
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Em không sao.
  • Hoseok lắc đầu, sau đó quay ra nhìn kĩ đám người.
  • Đằng kia chẳng nói chẳng rằng, lũ lượt phá tan nát sạp hàng vừa bày ra chưa lâu của hai vợ chồng. Yoongi đến lúc đó mới hiểu được lai lịch của bọn họ, hắn lao ra, nhanh nhạy giải quyết từng kẻ một bằng những đòn đánh cực kỳ xuất thần và chuẩn xác. Hoseok cũng không để yên, tiến đến giúp chồng một tay, tuy những cú tấn công của anh tới đối thủ không mang lực mạnh và tính sát thương chí mạng như hắn, song anh rất biết lựa thời điểm kẻ địch mất khống chế, giáng một đòn quyết định vào gáy từng tên một, tiếp theo trong nháy mắt lia con dao găm luôn thủ sẵn trong người, trực tiếp cứa đứt dây chằng nơi đầu gối đối phương. Cả hai đồng tâm, ra sức diệt quân phản loạn, chỉ trong nháy mắt đã hạ hết quá nửa.
  • Tên cầm đầu bị đánh no đòn, lao đao ôm đầu bỏ chạy nhưng không sao thoát khỏi võ công thâm hậu của một sát thủ nổi loạn từng lưu danh giang hồ, nay đã "rửa tay gác kiếm" - Jung Hoseok. Ngay sau khi bẻ quặt cánh tay gã, thành công áp chế người này dưới đầu gối đang ghì chặt của mình, Hoseok mới cất giọng rành mạch tra hỏi:
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Nói mau! Lũ chúng mày từ đâu tới?
  • Yoongi phất tay hiệu cho vợ đừng kích động, để hắn. Sóc bông đứng dậy, lùi lại ra sau. Kẻ đó tưởng đã thoát được, ba chân bốn cẳng liều mạng bò đi nhưng ngay sau đó bị con mèo lớn đạp mạnh vào gáy khiến máu từ trong hốc mũi, hốc miệng không tự chủ phun ra ngoài, tạo một vũng lớn trước khoảng mặt đất nơi đang đặt cằm. Gã ta đau đớn co rúm lại nhưng chẳng thể la lên được lời nào.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Mày có liên quan gì đến Jeong Sungjeon?
  • Nghe đến tên của cậu chủ nhỏ, hai mắt gã trợn trừng vì sợ bị bại lộ thân phận nên đã bụm miệng lại, dứt khoát trung thành đến chết. Song chưa được quá ba giây, cánh tay gã bị bẻ ngược lên không thương tiếc.
  • Min Yoongi ném thứ lặc lìa gần như đứt khỏi thân xác bên dưới chân mình xuống, gã đàn ông ấy thống khổ đến trào máu, kích động ho sặc sụa.
  • Chứng kiến cảnh tượng tàn sát ghê rợn, nhà bên làm bộ rụt cổ, tặc lưỡi nhưng lại chẳng mảy may sợ hãi, bình thản bước qua xác mấy tên áo đen làm loạn nằm ngổn ngang chiếm diện tích trước cửa tiệm, ôm đống mồi nhậu bày lại lên sạp như thường lệ.
  • Hoseok trong lúc đợi chồng tra hỏi tên kia thì tìm ghế ngồi xuống, lấy bánh mì hồi sáng mới mua chưa kịp ăn ra nhấm nháp cho tiêu cơn đói vì ban nãy vận động hơi quá sức với toán người phá phách kia. Anh vắt chéo chân lên đung đưa, miệng nhóp nhéo đảo qua lại miếng đồ ăn khô khốc, chán ngắt.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Mày có ba giây. Nếu vẫn quyết trung thành với chủ, vậy cứ chuẩn bị tinh thần đầu chiều nay, cả nhà mày...
  • Nhắc tới chữ "nhà", kẻ kia đột ngột kích động, giẫy lên một cái rồi quay đầu ra nói trong nước mắt giàn giụa.
  • Tên cầm đầu
    Tên cầm đầu
    Em nói, đại ca, em khai ra là được chứ gì?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    ...
  • Yoongi nhìn gã, mặt không biến sắc, đôi môi mỏng ngậm lại như đã sẵn sàng nghe thông tin từ kẻ kia.
  • Quả đúng như dự đoán trước đó của hắn, đám áo đen không biết từ đâu tới này chính là thuộc hạ của đảng Diaemus-Y - Dơi Quỷ Cánh Trắng. Em trai của kẻ đứng đầu tổ chức đồng thời là người đã lừa Seokjin vào căn nhà hoang và phóng hỏa cháy rực bầu trời đêm ngày hôm ấy.
  • Hắn đã tự đi điều tra và biết trước được lai lịch hiểm hách của tên học sinh lớn gan suýt hại chết em mình, bất chấp tất cả mối đe dọa về hậu thuẫn mà dạy dỗ cho cậu ta một bài học nhớ đời đến mức phải nhập viện. Hắn làm vậy chỉ để bù đắp cho Seokjin, cũng chấp nhận chuyện sẽ bị Diaemus-Y báo thù. Chỉ là ngày này đến sớm hơn dự kiến của hắn, vậy nên Yoongi mới không thể lường trước được.
  • Tên cầm đầu sau khi khai ra cũng đau đớn quá độ mà mất đi ý thức, ngất lịm tại chỗ.
  • Yoongi phủi tay, đứng dậy, đi vào trong với vẻ mặt đăm chiêu. Hoseok lấy khăn lau máu vương trên mặt chồng mình, lo lắng nhỏ nhẹ hỏi:
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Chuyện này... anh định tính tiếp thế nào?
14
Chương 18: Gặp Gỡ Rơi Quỷ Cánh Trắng